Xuân Mai

NHỚ CHIỀU LY BIỆT



Hồn tôi lặng lẽ qua miền nhớ
Bỗng thấy đời trôi xa bến xưa
Làm sao quay lại thời thơ mộng
Chờ bóng ai về trong đêm mưa
 
Đã quá xa rồi chiều gió lộng
Hồn bay về tận chốn quan san
Thuốc súng mịt mù đêm lửa đạn
Quân reo vang dậy giữa non ngàn
 
Thuở ấy quê hương mùa ly loạn
Cởi áo thư sinh buổi lên đường
Đưa nhau mấy dặm, người cúi mặt
Nước mắt rơi dài bao vấn vương
 
Giã biệt. Tôi đi. Chiều hiu hắt
Chinh nhân vội vã tối mù sương
Chân bước ra đi còn ngoảnh lại
Nghẹn ngào nhớ lắm bến sông thương
 
Tôi biết người còn lo lắng mãi
Thương ai chinh chiến ở sa trường
Người hãy về đi đường xa lắm
Tôi hẹn về thăm lại cố hương
 
Từ ấy tôi đi miền xa thẳm
Nhớ mãi người xưa trong cõi thơ
Nhớ sợi tóc nào bay theo gió
Vướng gót chân nào trong đêm mơ....
 
Xuân Mai
 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 25 tháng 7 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "NHỚ CHIỀU LY BIỆT"